Sunday, September 21, 2014

Từ chối bình chọn cho Hồ Ngọc Hà: Các bạn có phải là người Việt Nam không vậy?


Tôi chỉ muốn hỏi: Các bạn có phải là người Việt Nam không vậy, chứ khoan đã nói có phải là người yêu nhạc. Chưa kể, trong 6 người được đề cử, Hồ Ngọc Hà rõ ràng là người xứng đáng nhất…
Mấy hôm nay đọc báo thấy những tin tức về chuyện Fan Việt từ chối bình chọn cho Hồ Ngọc Hà tranh giải tại MTV EMA 2014 mà thấy rầu lòng, không phải buồn cho Hồ Ngọc Hà mà buồn cho cộng đồng yêu nhạc ở ta nói chung, khi đã tự mình đánh mất phần nào cơ hội của VN tại một sân chơi khu vực rất cần đến những lá phiếu bình chọn thể hiện sự đồng thuận, tin yêu của các fan trong nước.

Ca sĩ Hồ Ngọc Hà và Nhạc sĩ Phương Uyên
Những người phản ứng tiêu cực vậy, bất luận là câu chuyện cần làm rõ đến đâu, sai đúng thế nào, thì trước hết, họ nghĩ mình là ai? Tôi chỉ muốn hỏi: Các bạn có phải là người VN không vậy, chứ khoan đã nói có phải là người yêu nhạc. Bởi những người yêu nhạc thực sự, tôi nghĩ chưa chắc họ đã lên tiếng theo kiểu này đâu, mà biết đâu chủ yếu là do những “anh hùng bàn phím”, lâu lâu thích bày trò ném đá, về hùa cho vui… Chưa kể, trong 6 người đề cử, Hồ Ngọc Hà rõ ràng là người xứng đáng nhất, xét trên nhiều tiêu chí: tên tuổi, tiếng tăm, giọng hát, ngoại hình, vũ đạo, khả năng cập nhật…
Ở đây không phải là chuyện “đóng cửa bảo nhau” nữa rồi mà là chuyện “chọn mặt gửi vàng”. Làm nào để bơi ra biển khi con mắt của chúng ta không cùng nhìn về một hướng, mà thay vào đó, là những cú “thọc gậy bánh xe” vì những lý do không đáng…
Là một người trong nghề và có nhiều dịp gần gũi với Hồ Ngọc Hà cũng như nhiều ngôi sao ca nhạc khác, tôi chỉ muốn nói với các bạn rằng: Muốn biết ai có thực sự tài năng không, tận tâm tận lực với nghề hay không, đôi khi không thể chỉ nhìn vào những gì họ thể hiện trên sân khấu mà còn cần cả trong hậu trường nữa. Và Hồ Ngọc Hà, tới giờ này, tôi nghĩ là hoàn toàn xứng đáng với những giọt mồ hôi mà cô ấy đã đổ, để không đáng phải nhận những lời chỉ trích vô cớ như vừa qua từ một số bạn không đồng tình với kết quả bình chọn của MTV VN.

 

Thực ra thì tôi cũng không rõ thể lệ bình chọn của MTV VN trong cuộc này ra sao, nhưng tôi nghĩ, để xảy ra những ồn ào không đáng có như vừa qua, có thể một phần nằm ở bảng danh sách đề cử. Trong đó, có một vài cái tên mà tôi e là chưa đủ để “mang chuông đi đấm”. Làm thế, kể ra cũng tội nghiệp cho các bạn đó, khi không dưng bị đặt lên bàn cân một cách bất đắc dĩ theo cách mà chính họ cũng không muốn và không hiểu tại sao. Một cuộc vui mà thành ra lại mất vui, một vinh dự lại thành ra bẽ bàng, phiền toái… chỉ vì có những bất ổn ngay chính trong bảng đề cử (lẽ ra sẽ thuyết phục hơn nếu được đề cử, đồng thuận bởi những nhà sản xuất, phê bình âm nhạc có uy tín)… Bởi vấn đề đáng nói ở đây theo tôi không phải là chuyện “đóng cửa bảo nhau” nữa rồi mà là chuyện “chọn mặt gửi vàng”. Làm nào để bơi ra biển khi con mắt của chúng ta không cùng nhìn về một hướng, mà thay vào đó, là những cú “thọc gậy bánh xe” vì những lý do không đáng…

Cứ bảo, nhạc Việt chỉ mãi quẩn quanh trong cái “ao làng”, tới lúc có cơ hội nhoai ra sông, ra biển một chút, mà đã thế này, chưa gì đã ầm ĩ thế này, ầm ĩ từ trong nhà ầm ĩ ra, hỏi sao không bức bối, tù đọng, sao không bị bên ngoài người ta chê cười… 
Kéo nhau xuống hố kiểu này, phỏng ích gì?! Hay chỉ bởi, lúc này, đã thành ra một… thói quen, của một số không ít ai đó, trong chúng ta?
Nhạc sĩ Phương Uyên
Ảnh: Facebook Phương Uyên
  


No comments: